ĐỖ TUÂN HẠC
Xuân Cung Oán
Tảo bị thiền quyên ngộ
Dục quy lâm kính dung
Thừa ân bất tại mạo
Giao thiếp nhược vi dung
Phong noăn điểu thanh toái
Nhật cao hoa ảnh trùng
Niên niên Việt khê nữ
Tương ức thái phù dung
Đỗ Tuân Hạc
Hờn Oán Cung Xuân
1-
Đẹp xinh càng duyên bạc
Muốn về biếng gương soi
Ơn vua chẳng v́ sắc
Trang điểm chi vẽ vời
Gió xuân mừng chim hót
Bóng hoa rợp ánh trời
Bao năm cô gái Việt
Phù dung hái nhớ người
2-
Sắc tài bạc phận duyên cơ
Muốn về biếng nhác ơ thờ soi gương
Chẳng v́ nhan sắc vua thương
Nên chi thiếp chẳng hay thường điểm trang
Xuân hồng chim hót du dương
Bóng hoa khoe sắc ánh dương chập chùng
Bao năm gái Việt lạnh lùng
Nhớ nhau hái đóa phù dung lỡ làng
Hải Đà
Back to top
GIẢ CHÍ
Xuân Tứ
Thảo sắc thanh thanh liễu sắc hoàng
Liễu hoa lịch loạn, lư hoa hương
Đông phong bất vị xuy sầu khứ
Xuân nhật thiên năng nhạ hận trường
Giả Chí
Ư Xuân
Sắc liễu vàng tơ cỏ mướt xanh
Mận thơm, bông liễu rụng tan tành
Gió đông nào đến xua sầu muộn
Oán hận ngày xuân măi cứ hành
Hải Đà
Back to top
GIẢ ĐẢO
Tam Nguyệt Hối Nhật Tống Xuân
Tam nguyệt chính đương tam thập nhật
Phong quang biệt ngă khổ ngâm thân
Cộng quân kim dạ bất tu thụy
Vị đáo hiểu chung do thị xuân
Giả Đảo
Tiễn Xuân Đêm Ba Mươi Tháng Ba
Vào đúng ba mươi tiết tháng ba
Thơ ta vắt trán cảnh rời xa
Đêm nay với bạn cùng thao thức
Chuông điểm chưa mà xuân thướt tha
Hải Đà
Back to top
HẠ TRI CHƯƠNG
Hồi Hương Ngẫu Thư – Kỳ Nhất
Thiếu tiểu ly gia, lăo đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao tồi
Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiếu vấn khách tùng hà xứ lai
Hạ Tri Chương
Ngẫu Nhiên Khi Về Quê (Bài Một)
1-
C̣n trẻ ra đi, lăo mới về
Tóc thưa cằn cỗi, tiếng c̣n quê
Trẻ con trông thấy mà không biết
Cười hỏi “Khách từ mô đến tê ? “
2-
Trẻ ra đi, lăo mới về
Tóc bông thưa thớt, tiếng quê dạt dào
Trẻ con lạ lẫm nhao nhao
Hỏi cười “Khách ở phương nào đến đây?”
Hải Đà
Hồi Hương Ngẫu Thư (Kỳ Nhị)
Ly biệt gia hương tuế, nguyệt đa
Cận lai nhân sự bán tiêu ma
Duy hữu môn tiền kinh hồ thủy
Xuân phong bất cải cựu thời ba
Hạ Tri Chương
Ngẫu Nhiên Khi Về Quê (Bài Hai)
1-
Năm tháng xa nhà chắc đă lâu
Bạn bè mất nửa, nửa về đâu
Hồ Gương trước cửa lung linh nước
Gió chẳng làm thay gợn sóng sầu
2-
Quê nhà xa cách tháng năm
Bạn bè thưa thớt biệt tăm phương
trời
Mặt Hồ Gương trước
ngơ soi
Gió xuân chắc chẳng đổi đời sóng xưa
Hải Đà
Back to top
HÀN ÁC
Xuân Tận
Tích xuân liên nhật túy hôn hôn
Tỉnh hậu y thường kiến lệ ngân
Tế thủy phù hoa quy biệt giản
Đoạn vân tương vũ há cô thôn
Nhân gian dị đắc phương th́ hận
Địa quưnh nan chiêu tự cổ hồn
Tàm quư lưu oanh tương hậu ư
Thanh thần độc vị đáo tây viên
Hàn Ác
Xuân Tàn
Bao ngày say khướt tiếc xuân qua
Lệ đẫm xiêm y mộng vỡ oà
Suối lạ hoa trôi vờn sóng gợn
Làng im mưa táp cuốn mây xa
Nhân sinh há dễ hờn xuân ngát
Vũ trụ khôn kêu vía cũ về
Thắm thiết oanh vàng trao ư thẹn
Vườn tây thơ thẫn sớm ḿnh ta
Hải Đà
Back to top
HÀN DŨ
Sơ Xuân Tiễu Vũ
Thiên nhai tiểu vũ nhuận như hô
Thảo sắc giao khan cận nhược vô
Tối thị nhất niên xuân hảo xứ
Tuyệt thăng yên liễu măn hoàng đô
Hàn Dũ
Mưa Phùn Đầu Xuân
1-
Cuối trời mưa nhỏ tựa tơ bay
Sắc cỏ xa gần ai có hay
Xuân đẹp vô ngần năm mới đến
Hoàng thành khói liễu ngất trời mây
2-
Cuối trời mưa bụi giăng tơ
Gần xa cỏ biếc ẩn mờ ai hay
Vô vàn xuân đẹp năm nay
Dập dờn khói liễu ngất ngây cung hoàng
Hải Đà
Văn Xuân
Thảo mộc tri xuân bất cửu quy
Bách ban hồng tử đấu phương phi
Dương hoa du giáp vô tài tứ
Duy giải man thiên tác tuyết phi
Hàn Dũ
Xuân Muộn
1-
Cây cỏ biết xuân chẳng sống đời
Phô trương hồng tía đẹp muôn nơi
Trái du hoa liễu buồn hiu hắt
Tuyết trắng bay giăng phủ kín trời
2-
Biết xuân chẳng ở dài lâu
Cỏ cây khoe sắc muôn màu khắp nơi
Quả du hoa liễu kém tươi
Chỉ c̣n bông tuyết khắp trời bay giăng
Hải Đà
Back to top
HÀN
HỦ
Hàn Thực
Xuân thành vô xứ bất phi hoa
Hàn thực đông phong ngự liễu tà
Nhật mộ Hán cung truyền lạp chúc
Khinh yên tán nhập ngũ hầu gia
Hàn Hủ
Tiết Hàn Thực
1-
Thành xuân nào chẳng có hoa bay
Liễu thắm tiết Hàn thoảng gió lay
Lửa thắp chiều buông cung Hán rực
Hầu dinh khói nhẹ khắp đâu đây
2-
Thành xuân nào chẳng hoa bay
Gió đông Hàn Thực lắt lay liễu đường
Lửa chuyền cung Hán chiều buông
Cung hầu bay nhẹ khói sương chập chùng
Hải Đà
Back to top
HOÀNG Đ̀NH KIÊN
Thanh Minh
Giai tiết thanh minh đào lư tiếu
Dă điền hoang chủng chỉ sinh sầu
Lôi kinh thiên địa long xà trấp
Vũ túc giao nguyên thảo mộc nhu
Nhân khất tế dư kiêu khiếp phụ
Sĩ cam phần tử bất công hầu
Hiền ngu thiên cổ tư thùy thị
Măn mục bồng cao cộng nhất khâu
Hoàng Đ́nh Kiên
Thanh Minh
Thanh minh tiết đẹp mận đào vui
G̣ mộ đồng hoang luống ngậm ngùi
Sấm động trời lay rồng rắn dậy
Mưa tràn ruộng thấm cỏ hoa cười
Kẻ xin đồ cúng, khoe cùng vợ
Người trốn rừng thiêu, bỏ tước triều
Kim cổ hiền ngu ai biết được ?
Nh́n quanh cỏ dại mọc lưng đồi
Hải Đà
* Kẻ xin đồ cúng : người đi xin đồ cúng tế
ăn uống no say, về nhà khoe với vợ là được nhà quyền quư mời mọc.
*Người trốn rừng thiêu : ngày xưa Từ Thôi
giúp Trùng Nhĩ (Tấn Văn Công) thuở hàn vi. Về sau Trùng nhĩ làm quan to, quên
phong thưởng bạn. Từ Thôi đem Mẹ già vào núi ở. Trùng Nhĩ mời không được, đốt
rừng, nhưng ông nhất quyết không ra, chịu chết cháy trong rừng .
Back to top
KHÂU VI
Tả Dịch Lê Hoa
Lănh diệm toàn khi tuyết
Dư hương sạ nhập y
Xuân phong thả mạc định
Xuy hướng ngọc giai phi
Khâu Vi
Hoa Lê Vườn Tả Dịch
1-
Đẹp lạnh thua chi tuyết
Áo lộng ngát thơm hương
Gió xuân nào biết được
Thổi về hướng quân vương
2-
Tuyệt trần tuyết phải nhường hoa
Hương thơm thoang thoảng vào tà áo vua
Gió xuân đâu biết bông đùa
Bay về thềm ngọc gió lùa bâng khuâng
Hải Đà
Back to top
KIM XƯƠNG TỰ
Xuân Oán
Đả khởi hoàng oanh nhi
Mặc giao chi thượng đề
Đề thời, kinh thiếp mộng
Bất đắc đáo Liêu tê (tây)
Kim Xương Tự
Oán Xuân
1-
Xua đuổi oanh vàng bay
Tiếng hót ngừng trên cây
Chim kêu, thiếp tỉnh mộng
Làm sao đến Liêu Tây ?
2-
Oanh vàng xua đuổi bay xa
Đừng cho chim cất tiếng ca trên cành
Chim kêu làm thiếp giật ḿnh
Liêu tây khó đến đoạn đành tâm can
Hải Đà
LA ẨN
Khúc Giang Xuân Cảm
Giang đầu nhật noăn hoa hựu khai
Giang đông hành khách tâm du tai!
Cao Dương tửu đồ bán điêu lạc
Chung Nam sơn sắc không thôi ngôi
Thánh đại dă tri vô khí vật
Hầu môn vị tất dụng phi tài
Măn thuyền minh nguyệt nhất can trúc
Gia tại Ngũ Hồ quy khứ lai
La Ẩn
Cảm Xuân Trên Sông Khúc
Đầu sông nắng ấm nở hoa vàng
Khách bước sang sông luống ngỡ ngàng
Bạn rượu quê xưa chừ thất tán
Núi đồi làng cũ bóng mênh mang
Khó quên vật mọn trong đời thánh
Há chọn kẻ thường chốn cửa quan
Cần trúc thuyền trăng đêm sáng tỏ
Ngũ Hồ trở lại sống b́nh an
Hải Đà
Back to top
LÂM BÔ
Mai Hoa
Chúng phương giao lạc độc huyên nghiên
Chiếm tận phong t́nh hướng tiểu viên
Sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển
Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn
Sương cầm dục há tiên thâu nhăn
Phấn điệp như chi hợp đoạn hồn
Hạnh hữu bi ngâm khả tương giáp
Bất tu đàn bản cộng kim tôn
Lâm Bô
Hoa Mai
1-
Giữa ngàn hoa rụng chỉ ḿnh mai
Thắm nở vườn thi tuyệt ư hài
Thoai thoải chiều nghiêng soi bóng nước
Đong đưa nguyệt hạ ngát hương đài
Chim non ngơ ngác nh́n sương lạnh
Bướm mỏng phân vân ngó miệt mài
Vị lẽ thơ hay c̣n sánh cảnh
Đâu cần chén bạc, rượu, đàn, say
2-
Mai cười giữa đám hoa tan
Vàng khoe sắc thắm ngỡ ngàng vườn xuân
Chiều soi bóng nước bần thần
Đong đưa nguyệt hạ hương thầm vấn vương
Chim trời ngơ ngác nh́n sương
Bướm mơ tỉnh giấc hoàng lương lặng nh́n
Thơ hay tức cảnh sinh t́nh
Đâu cần chén ngọc, đàn xinh, rượu nồng
Hải Đà
Back to top
LIỄU TRUNG DUNG
Chinh Nhân Oán
Tuế tuế Kim hà phục Ngọc quan
Triêu triêu mă sách dữ đao hoàn
Tam xuân bạch tuyết quy thanh trủng
Vạn lư Hoàng hà nhiễu Hắc sơn
Liễu Trung Dung
Nỗi Oán Người Lính Thú
Bao năm ải Ngọc với sông Vàng
Mỗi sáng roi vờn với kiếm cung
Mộ biếc ba xuân đầy tuyết trắng
Hắc sơn muôn dặm uốn sông Hoàng
Hải Đà
Back to top
|