Lục Bát Tình Thu


Thu Phong

Hàng cây lả ngọn thu phong
Chơi vơi chiếc lá cánh lòng miên man
Sông xưa thăm thẳm đò ngang
Chơ vơ bến cũ bẽ bàng người đi





Thu Dung

Thu dung sắc lá phù du
Chập chờn mây nhuộm vàng thu góc trời
Hoàng hoa dấu mặt lưng đồi
Thương ai hé nở nụ cười tri âm 




Thu Dạ

Trời cao trăng rọi bóng đời
Ngàn năm thu dạ chưa vơi nỗi sầu
Màn khuya vời vợi đêm thâu
Sương thu loang loáng bạc màu tóc ai




Thu Ba

Câu hò mái đẩy đò ngang
Chập chùng sương khói Hàn giang la đà 
Ngỡ ngàng ánh mắt thu ba
Đò chao sóng nước chẳng qua bên bờ




Thu Sắc

Hanh hanh nắng, hiu hiu chiều
Êm êm cỏ mật, phiêu phiêu gió bồng
Ngân ngân tiếng sáo đồng không
Man man thu sắc tiếng lòng rưng rưng ...




Thu Thanh

Cung trầm vọng khúc thu thanh
Trăng nằm quạnh quẽ nội thành phơi sương
Lá vàng bay mấy dặm đường
Đàn khuya vẳng khúc ly hương bàng hoàng




Thu Thủy

 "Làn thu thủy nét xuân sơn" *
Câu thơ Kiều cũ còn thơm dáng người 
Sông lồng nguyệt ảnh chơi vơi
Giữa đêm bóng núi mắt ngời sao đêm

*thơ Kiều-Nguyễn Du




Thu Tứ

Đong đưa năm tháng hao gầy
Lạc loài chiếc lá vàng bay cuối trời
Xa quê mấy độ thu rồi
 Bâng khuâng thu tứ bồi hồi ý thơ




Thu Nguyệt

Thẹn thùng thu nguyệt đồi mơ
Nằm phơi chiếc bóng thẫn thờ đợi hoa
Búp xòe cánh mỏng kiêu sa
Hương quỳnh ngan ngát trăng ngà ngất ngây




Thu Trùng

Nỉ non vọng tiếng thu trùng
Lời ai trong cõi vô cùng buông lơi
Thềm sân khe khẽ sương rơi
Tỉ tê như tiếng thở dài đêm thu




Thu Điếu *

Cheo leo vách đá đồi nghiêng
Ao thu lạnh lẽo con thuyền tẻo teo
*
Nước trong veo lá bay vèo
*
Buông cần thu điếu thả neo bến sầu

*thơ Nguyễn Khuyến
 




Thu Vịnh *

Chuông chùa động giấc Hàn San
Người xưa nương cánh hạc vàng bay xa
Đàn khuya gẩy khúc Tì Bà
Giữa đêm thu vịnh ngâm nga nhớ nhà

* Thu Vịnh Cổ Thi





Thu Ẩm

Một bầu rượu giữa vườn hoa
Nhớ xưa Lý Bạch sa đà cơn say *
Tơi bời hoa lá rụng bay
Đêm trăng thu ẩm ngất ngây quên đời

*
Nguyệt Hạ Độc Chước


Hải Đà