Cầu phong
quạnh quẽ lá vàng rơi
Một chiếc
thuyền con lặng lẽ trôi
Đất lạnh
sương rơi mù mịt phủ
Cảnh buồn
lữ khách dạ chơi vơi
Thu nhuốm
rừng phong lá võ vàng
Hồn thơ
trăn trở giấc hoang mang
Hàn Sơn
phảng phất nhang trầm ngát
Ai thấy
người thơ luống ngỡ ngàng …
Lạc lối
đường mây lấp lánh sao
Thanh
tiêu réo rắt vọng trời cao
Dáng thu
bỡ ngỡ rừng thao thức
Gió bỗng
xôn xao bến trúc đào
Tiếng quạ
kêu sương bóng nguyệt mờ
Cầu phong
đốm lửa giấc sầu mơ
Hàn Sơn
khuất bãi Cô Tô vắng
Đêm điểm
hồi chuông khách sững sờ ...
Huyền ảo
trời mây lác đác sương
Mênh mang
sóng nước dạt vô thường
Tiếng
chuông rền rĩ ru hồn mộng
Thi tứ dâng trào bát ngát hương
|