VuongHaiDa.com
Lư Bạch
3
Xuân Nhật Độc Chước
Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí
Xuân Tứ
Anh Vũ Châu
Hoàng Hạc Lâu văn địch
Hoàng Hạc Lâu Tống Mạnh Hạo Nhiên Chi Quảng Lăng
Đăng Kim Lăng Phượng Hoàng Đài
Tuyên Châu Tạ Diễu lâu tiễn biệt Hiệu thư Thúc Vân
XUÂN NHẬT ĐỘC CHƯỚC
Xuân phong phiến thục khí
Thủy mộc vinh xuân huy
Bạch nhật chiếu lục thảo
Lạc hoa tán thả phi
Cô vân hoàn không sơn
Chúng điểu các dĩ quy
Bỉ vật giai hữu thác
Ngô sinh độc vô y
Đối thử thạch thượng nguyệt
Trường túy ca phương phi
Lư Bạch
NGÀY XUÂN UỐNG RƯỢU MỘT M̀NH
1-
Gió xuân phà hơi ấm
Cây nước màu xuân tươi
Nắng rờn xanh cỏ biếc
Tan tác hoa tàn rơi
Mây vờn quanh núi vắng
Chim về hót reo vui
Muôn loài có nơi ẩn
Riêng ḿnh ta lẻ loi
Nh́n trăng soi ghềnh đá
Say sưa hát quên đời
2-
Gió xuân thoang thoảng ấm nồng
Cây xanh nước biếc phô hồng xuân tươi
Cỏ non rạng ánh dương ngời
Xác xơ hoa lá tơi bời rụng bay
Vờn quanh núi vắng tàn mây
Chim bay về tổ từng bầy hân hoan
Muôn loài có chỗ nương thân
Chỉ ḿnh ta mới trăm phần đơn côi
Nh́n lên ghềnh đá trăng soi
Say sưa ta măi hát vui quên đời
Hải Đà
XUÂN NHẬT TÚY KHỞI NGÔN CHÍ
Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Sở dĩ chung nhật túy
Đối nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miện đ́nh tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thán thức
Đối chi hoàn tự khuynh
Hạo ca đăi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong t́nh
Lư Bạch
NGÀY XUÂN SAY DẬY NÓI CHÍ M̀NH
Cuộc đời như giấc mộng
Làm chi thêm cực mà
Suốt ngày say bí tỉ
Ngủ lăn trước hiên nhà
Thức dậy nh́n sân trước
Chim hót vui đời hoa
Ngày nào hôm nay nhỉ
Gió xuân vờn oanh ca
Nh́n cảnh mà ngao ngán
Thấy rượu đành rót ra
Nghêu ngao chờ trăng sáng
Hát xong quên sầu ta
Hải Đà
XUÂN TỨ
Yên thảo như bích ty
Tần tang đê lục chi
Đương quân hoài quy nhật
Thị thiếp đoạn trường th́
Xuân phong bất tương thức
Hà sự nhập la vi
Lư Bạch
Ư XUÂN
1-
Cỏ Yên mềm tơ biếc
Dâu Tần trĩu cành xanh
Chàng nhớ quê da diết
Thiếp đứt ruột không đành
Gió Xuân nào quen biết
Khe khẽ động rung mành
2-
Cỏ Yên biếc ngọc tơ ngàn
Cành xanh trĩu nặng dâu Tần xa xa
Chàng thân viễn khách nhớ nhà
Thiếp buồn rười rượi ruột rà quặn đau
Gió xuân lạ lẫm từ đâu
Xuyên màn khe khẽ động sầu tâm ai
Hải Đà
ANH VŨ CHÂU
Anh Vũ lai quá Ngô giang thủy
Giang thượng châu truyền Anh Vũ danh
Anh Vũ tây phi lũng Sơn khứ
Phương châu chi thụ hà thanh thanh
Yên khai lan diệp hương phong khởi
Ngạn giáp đào hoa cẩm lăng sinh
Thiên khách thử thời đồ cực mục
Trường châu cô nguyệt hướng thùy minh
Lư Bạch
BĂI ANH VŨ
Sông Ngô anh vũ lướt bay qua
Anh Vũ thành xưa vẫn gọi là
Núi Lũng trời tây anh vũ khuất
Băi thơm cây biếc chập chờn xa
Lá lan thoang thoảng lừng hương gió
Sóng gấm bập bềnh lượn sát hoa
Lữ khách hoài trông trời tít tắp
T́nh ai trăng dọi sáng đêm tà ?
Hải Đà
HOÀNG HẠC LÂU VĂN ĐỊCH
Nhất vi thiên khách khứ Trường Sa
Tây vọng Tràng An bất kiến gia
Hoàng Hạc lâu trung xuy ngọc địch
Giang thành ngũ nguyệt Lạc mai hoa
Lư Bạch
NGHE TIẾNG SÁO Ở LẦU HẠC VÀNG
Làm thân ly khách tận Trường Sa
Nh́n lại Tràng An chẳng thấy nhà
Hoàng Hạc lầu thơ vi vút sáo
Giang Thành vọng khúc Lạc mai hoa
Hải Đà
(Lạc mai hoa = tên một điệu nhạc sáo thổi)
HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN
CHI QUẢNG LĂNG
Cố nhân tây từ Hoàng Hạc Lâu
Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu
Cô phàm viễn ảnh bích không tân
Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu
Lư Bạch
ĐI QUẢNG LĂNG
Giă từ Hoàng Hạc bạn về tây
Cảnh tiết thành Dương hoa khói bay
Nḥa nhạt trời xanh buồm khuất bóng
Trường Giang cuồn cuộn tận chân mây
Hải Đà
ĐĂNG KIM LĂNG PHƯỢNG HOÀNG ĐÀI
Phượng Hoàng đài thượng phượng hoàng du
Phượng khứ đài không giang tự lưu
Ngô cung hoa thảo mai u kính
Tấn đại y quan thành cổ khâu
Tam sơn bán lạc thanh thiên ngoại
Nhị thủy trung phân bạch lộ châu
Tổng vị phù vân năng tế nhật
Trường An bất kiến sử nhân sầu
Lư Bạch
LÊN ĐÀI PHƯỢNG HOÀNG Ở KIM LĂNG
Đài cũ Phượng Hoàng tạm ghé chơi
Phượng bay đài vắng nước im trôi
Cung Ngô hoa cỏ đường đi phủ
Triều Tấn khăn đai hóa mộ đồi
Tận đỉnh Tam Sơn trời khuất nửa
Cuối sông Nhị Thủy băi chia rời
Ánh dương mây nổi vờn che kín
Hút bóng Trường An xót lệ rơi
Hải Đà
Tuyên Châu Tạ Diễu lâu tiễn biệt Hiệu thư Thúc Vân
Khí ngă khứ giả
Tạc nhật chi nhật bất khả lưu
Loạn ngă tâm giả
Kim nhật chi nhật đa phiền ưu
Trường phong vạn lư tống thu nhạn
Đối thử khả dĩ hàm cao lâu
Bồng lai văn chương Kiến An cốt
Trung gian Tiểu Tạ hựu thanh phát
Cụ hoài hứng dật tráng tứ phi
Dục thướng thanh thiên lăm minh nguyệt
Trừu đao đoạn thuỷ thuỷ cánh lưu
Cử bôi tiêu sầu sầu cánh sầu
Nhân sinh tại thế bất xứng ư
Minh triêu tản phát lộng biên chu.
Lư Bạch
Dịch Nghĩa:
Bỏ ta mà đi
Ngày qua ngày không giữ lại được
Bối rối ḷng ta
Ngày của ngày nay biết bao chuyện buồn phiền
Gió dài vạn dặm tiễn đưa cánh nhạn thu bay đi
Trước cảnh ấy chỉ có thể say trên lầu cao
Văn chương Bồng Lai mang cốt cách Kiến An
Trung gian lại có ông Tiểu Tạ phong cách tuyệt vời
Mang đầy hứng khởi, ư tứ hùng tráng bay bổng lên cao
Muốn lên đến trời xanh để nắm bắt vầng trăng sáng
Rút đao chém nước, nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu lại càng sầu thêm
Người ta ở nơi trần thế nếu chưa thoả ư nguyện
Sớm mai buông xoă tóc luớt thuyền nhỏ rong chơi.