L' automne
malade
Automne
malade et adoré
Tu
mourras quand l'ouragan soufflera dans les roseraies
Quand il
aura neigé dans les vergers
Pauvre
automne
Meurs en
blancheur et en richesse
De neige
et fruits mûrs
Au fond
du ciel
Des éperviers
planent
Sur les nixes nicettes aux cheveux verts et naines
Qui n'ont
jamais aimé
Aux lisières
lointaines
Les cerfs
ont bramé
Et que j'aime
ô saison que j'aime tes rumeurs
Les fruits
tombant sans qu'on les cueille
Le vent
et la forêt qui pleurent
Toutes leurs
larmes en automne feuille à feuille
Les feuilles
Qu'on foule
Un train
Qui roule
La vie
s'écoule
Guillaume Apollinaire
(1880-1918)
Nàng Thu Nhuốm Bệnh
Thu đau ốm ta hằng ngưỡng mộ
Sẽ chết đi khi bão thổi vườn hồng
Khi ngoài kia tuyết đổ
Trong vườn kết trái đơm
bông
Nàng thu ơi thảm hại
Xin chết trong trinh bạch giàu sang
Tuyết rơi giăng muôn vàn trái chín
Giữa khung trời mênh mang
Chim thênh thang bay lượn
Trên thủy thần bé nhỏ tóc xanh lơ
Yêu thương chưa biết bao giờ
Tận mé rừng xa lắc
Vang vọng tiếng nai tơ
Ta yêu dấu tiếng thu vàng xao xác
Trái rụng rơi nhặt hái chẳng cần đâu
Gió kêu hú và rừng đang sướt mướt
Từng lá rơi là mắt lệ thu sầu
Lá vàng rơi
Bước chân người
Đoàn tàu xuôi
Xa bến rồi
Một kiếp đời
Đang cuốn trôi
Vương Ngọc Long phỏng dịch