Painting by Artist Le Minh - Courtesy of Pham Ngoc

Lục Bát Tình Thu





Đồi trăng sương đổ chập chùng
Sông lồng bóng nguyệt vào khung tưởng hoài
Lá vàng rơi, ngỡ dáng ai
Rừng khuya khua động gót hài thiên thu



Tiếng thu hay ngỡ tiếng lòng
Mà se thắt dạ mấy vòng ngũ cung
Người đi sương khói mịt mùng
Tôi ngồi buông phím gõ cung thương về




Thu về mượn sắc thu sầu
Vẽ đôi mắt nhớ, tô màu dáng thương
Mượn thêm hoa cỏ bên đường
Ta khua trí tưởng, họa vườn tương tư






Thưa rằng thu đã đi rồi
Lá bay gió hút nụ cười héo hon
Nắng nằm chót vót trên non
Lòng tôi khô lá gửi buồn cho mây 
Đìu hiu gió đứng hàng cây
Tiếc màu xanh cũ đã bay về trời ……



Ngỡ ngàng đôi mắt hoàng hôn
Tiếng chuông lặng lẽ chiều buông lạnh lùng
Trăng soi sóng nước phiêu bồng
Sầu tôi ở lại với lòng chao nghiêng
Bóng chiều thập tự hàng hiên
Hồn em ngoan đạo, tâm hiền Ki-Tô
Người trong sương khói xa mờ 
Lòng tôi hoang dại thẫn thờ bên song
Thu đi lá bỗng điên cuồng
Tôi về múc mảnh trăng buồn trôi sông …..



Vương Ngọc Long