Paul Verlaine
 

 

CHANSON D'AUTOMNE

Les sanglots longs
Des violons
     De l'automne
Blessent mon coeur
D'une langueur
     Monotone.

Tout suffocant
Et blême, quand
     Sonne l'heure,
Je me souviens
Des jours anciens
     Et je pleure.

Et je m'en vais
Au vent mauvais
     Qui m'emporte
Deçà, delà
Pareil à la
     Feuille morte.

Paul Verlaine
 

 

SONG OF AUTUMN

The long moan
Of the violins
Of autumn
Rends my heart
With a languorous
Monotone.

Suffocating, pale,
As the hour
Grows near
And strikes, I recall
Former days,
With a tear;

And I'm borne off
On the bad wind
Of grief
That tosses me
Here, there, like any
Dead leaf. 

trans. Herbert Lomas
 

 

1844 - 1896
 

 

 

 

THU CA 1

Tiếng nức nở
Đàn buông lơi
Mùa thu đến
Tim tả tơi
Ḷng u uẩn
Sầu chơi vơi

Hồn tắt nghẹn
Dạ tái tê
Giờ chuông điểm
Chợt nhớ về
Ngày xưa cũ
Khóc năo nề

Ta phiêu dạt
Gió cuốn trôi
Cơn phiền muộn
Khắp muôn nơi
Như chiếc lá
Úa tàn rơi

Vương Ngọc Long
phỏng dịch

 

THU CA 2

Tiếng thu nức nở đêm dài
Phím đàn buông nhẹ u hoài v́ đâu
Thẩn thờ nghiêng dáng thu sầu
Trái tim ră nát nhuốm màu thương tang
Đ́u hiu  sắc lá vơ vàng
Sầu giăng kỷ niệm ngỡ ngàng chơi vơi

Hồn đau uất nghẹn im lời
Ḷng se thắt dạ ră rời tái tê
Giờ chuông điểm kéo lê thê
Đong đưa nỗi nhớ trở  về trong mơ
Ngày xưa tháng cũ đợi chờ
Nhạt nḥa mắt lệ bên bờ quạnh hiu

Hồn phiêu bạt cơi hoang liêu
Dạt theo gió cuốn muôn chiều nổi trôi
Nỗi buồn u uẩn thương đời
Lênh đênh vô định giữa trời bơ vơ
Khác ǵ như  chiếc lá khô
Vàng phai héo rũ bên hồ lạnh rơi ..

Vương Ngọc Long
phỏng tác
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

                    T̀NH THU
                         Hải Đà-Vương Ngọc Long

         
        
 
setstats 1