ĐÊM VIỄN XỨ


nhạc: Huỳnh Công Trứ

lời: Vương Ngọc Long


nhạc bản




 

 

MP


 

 

Đêm trăng buồn bỗng thương quê xa
Khung trời thơ luyến nhớ âm thầm
Sương lạnh giữa đồi thông vi vu
Nghe sầu dâng mảnh hồn thổn thức
T́nh khúc ngân vang điệu buồn
Quạnh vắng không gian mịt mùng
Tiếng ca dao xa xăm vọng về
Ánh trăng mờ màn đêm âm u
Nghe điệu ru tê tái thẫn thờ
Ngỡ Mẹ về ngoài hiên sương rơi
Nghe hồn sao bàng hoàng ngơ ngác
Thầm nhớ quê xa bồi hồi
Người bỗng cô đơn lệ trào
Xót thương từng ngả đường ly hương
Nhiều đêm nằm ôm bóng trăng
Lấp lánh trong đêm hư vô chập chùng
Đàn tơ vọng khúc thở than
Chất ngất dâng đầy niềm đau ly khách
Nhiều đêm ngồi thao thức mơ
Bóng dáng quê hương thân thương dịu hiền
Giọng ca biệt ly xốn xang
Ngày thơ xa rồi, cuộc đời gian nan
Đà Thành khung trời c̣n xanh không em ?
Sao ở đây sương tuyết giăng đầy
Đà Thành sông Hàn đ̣ ngang vui không ?
Sao ở đây màn đêm hiu hắt
C̣n bóng ai đang đợi chờ
T́nh nhớ quê hương dạt dào
Xót xa cung đàn chỉ c̣n điệu ly tan ...



 




 

1