Mẹ Từ Tâm

Ta về mở ngõ cửa Xuân
Cõi tâm bày biện hương trầm chưa tan
Buồn tôi xếp lớp hàng hàng
Rong chơi phố cũ bàng hoàng xót xa
Mẹ già tựa cửa ta bà
Tóc mây bạc trắng bay qua dặm ngàn
Lệ trời hoang phế nhân gian
Hiên sầu rêu phủ mái tàn âm dương
Mẹ ngồi dưới cội cương thường
Tiếng kinh phổ độ trong vườn tịch nhiên
Từ Tâm máu mẹ di truyền
Phôi thai chớm nụ duyên hiền thâm căn
Mẹ về hô hấp châu thân
Dưỡng sinh mạch lạc tuần hoàn khai thông
Từ con tiếng khóc vỡ lòng
Vọng qua tâm khảm thường hằng Mẹ mang
Đường đời bát ngát thênh thang
Trái tim Từ Mẫu: hành trang vô bờ
Mẹ buồn thắp nến hư vô
Năm canh khắc khoải sững sờ đợi con
Núi sông canh cánh mỏi mòn
Ruột se hải ngoại dạ cuồng lưu vong
Mẹ trầm luân, kiếp đợi mong
Trăm con cốt nhục chung dòng cưu mang
Lặng yên hít thở gió ngàn
Thoáng thơm Quê Mẹ, hương trầm diệu vi ...

Vương Ngọc Long