Mây Bạc Đầu Non

Một nắm xương khô cỏ dãi dầu
Nghĩ tình phụ tử xót lòng nhau
Lá vàng mặt đất rầu ly biệt
Mây bạc đầu non vẽ biển dâu
Lệ chảy rưng rưng trời uẩn ức
Mưa ròng rắc rắc đất cuồng đau
Xác chôn viễn xứ, hồn quê Mẹ
Chín suối cau mày, chạnh bóng câu !

Vương Ngọc Long