Vô Ưu Thảo

Biển khuya sóng vỗ hằng sa
Buồn em khua động dấu tà hư không
Tay gầy vén tóc thiền tông
Bỏ quên trái oán giữa lòng khói sương

Tóc em dạ lý lai hương
Quyện trầm thơm gió mười phương chẳng về
Lãng rơi chiếc lá bồ đề
Giữa đêm mộng trắng nhập mê sa bà

Em ngồi dưới cội Đa La
Chập chờn nghiêng bóng tôi qua vô thường
Mõ tràng lóc cóc cung tường
Gọi nhau thức tỉnh tuyến đường vị lai

Mai này em có thừa sai
Tôi chân mục tử quẩy vai la đà
Sân chùa vọng tiếng ê a
Mật âm tiền kiếp lời ca nhiếp vàng

Từ em hơi thở chiên đàn
Nở bông Diệu Pháp tam quan ngát lừng
Anh về cội Hạnh ngả lưng
Trăng soi mấy đóa phù dung mộng cầm

Khi nào trẩy hội ngày rằm
Chia tay anh giữ nhánh trầm luân đau ...
Hồi chuông nở đóa Vô Ưu
Sao đêm thất tịch nghe lưu luyến sầu ?

Thiên trù thôi đợi kiếp sau
Phiên tôi định quán tin mầu nhiệm kinh
Em về giũ bụi hư sinh
Sa di ngọc ý trung trinh sao trời

Chia nhau nửa bến luân hồi
Nửa bờ khiết đạm nửa đời vị tha
Hôm nào sinh nhật hà hoa
Cung nghiêm em hát bài ca diệu huyền

Anh thời tịnh khẩu cô miên
Gối kinh nghe tiếng gió thiền vãng lai
Em chừ an trụ vô nhai
Tâm Hương nở cánh Liên Đài độ nhân

Anh đi vấn đế tầm căn
Độc đinh một cõi Từ Hàng trú cư
Muông cầm phủ phục Chân Như
Em về dâng đóa Vô Ưu cúng dàng ...

Vương Ngọc Long