Vô Đề 1

Đêm lữ thứ soi mình qua nghiệp ảnh
Hồn phiêu du thả mộng trải đồi trăng
Lòng uẩn khúc một đời chưa gột rửa
Thân phận người tự hỏi biết buồn chăng?

Mãi triền miên nhìn khung trời tuế nguyệt
Tình hư không dạo giữa dãi ngân hà
Biết về đâu sinh tồn hay hủy diệt
Chốn nhân yên vẫn hiện bóng ta bà

Sống an vui, u buồn hay mộng, thực
Giữa lời thơ đan nốt nhạc tượng hình
Trên đất, nước chan hòa cùng gió, lửa
Trong tận cùng tuyệt lộ cõi u minh

Trên thế gian phút giây nào vĩnh cửu
Tình thiên thu có giữ mãi vô cùng
Người yếu đuối giữa đêm dầy nghiệp chướng
Đốt đèn tâm soi lượng kiếp bao dung

Bỗng một đêm ta nhìn sao bất tận
Dòng kinh hoa khai mạch suối trong lòng
Hồn tinh khôi khát chờ đêm vi diệu
Trời Chân Như vang vọng tiếng chuông đồng …

Hải Đà