Rồi Cũng Như

Rồi cũng như hạt cát
Chơ vơ bến sông Hằng
Người leo lên đỉnh gió
Vĩnh biệt: đời vô tâm

Rồi cũng như hạt bụi
Theo khí quyển cuồng lưu
Người quay về biển thác
Mỉm cười: đời vô ưu

Rồi cũng như chiếc bóng
Trong giấc mơ tiền sinh
Người đi tìm bến Giác
Lãng quên: đời vô minh

Bên am mây quạnh quẽ
Mười phương đâu là nhà ?
Người nghe hồn mật ngữ
Nghêu ngao khúc đạo ca

Lắng nghe từ đỉnh núi
Tiếng than trời hư vô
Hữu thân, người , hữu khổ
Luyến tiếc: đời vô vi

Cuối chân mây mờ ảo
Sa mù phiến sân si
Bên dòng sông Bát Nhã
Người cúi đầu tịnh tâm

Biển trầm luân chợt ngộ
Nước về nguồn chiêm bao
Người đi tìm cõi tịnh
Khói sương miền tiêu dao

Suối ngàn từ muôn thuở
Lặng câm buồn ngu ngơ
Nước xuôi dòng quán đạo
Vô ngôn: trời Kinh thơ !

Người, cát, bụi và bóng
Xin quên đi cuộc đời
Khi huệ tâm bừng giấc
Hãy nói về cội người !

Hải Đà