Đốn Ngộ

Đôi mắt người hư ảo
Cất dấu một hoàng hôn
Lên non ngồi bạt tục
Ngẩn ngơ cánh nhạn buồn

Trắng tay đời mông muội
Xem tình tựa lá say
Thoáng mây trời tang hải
Nhìn đời như bụi bay

Bao năm rồi tịch cốc
Quạnh quẽ vầng trăng suông
Người về từ vô ngã
Sương đẫm bờ vai thuôn

Bên dòng sông tịnh thủy
Nước khơi nguồn tinh khôi
Ngồi soi căn nghiệp cũ
Lung linh ánh mắt người

Ta nhìn nhau nhất quán
Mãn khai hồn tâm hoa
Phơi tình trên lá bối
Thơm ngát trời đa la

Ta tìm nhau đốn ngộ
Khai phá rừng u minh
Muông cầm dâng hương ngát
Đá bật lời tâm kinh ...

Hải Đà