HƯƠNG QUỲNH NỖI NHỚ 




HƯƠNG QUỲNH NỖI NHỚ 
Bài Xướng Trần Nhất Lang.
 


Vườn QUỲNH hé mở gió đưa HƯƠNG 
Ngọc nữ ngưng hài dạ vấn vương 
Cửa khóa động đào ngăn lá thắm 
Mây che dòng suối bặt tin sương 
Nơi xưa gặp gỡ chia cầu Thước 
Chốn cũ chờ mong cách bến Tương 
Duyên nợ tơ vò, người khuất nẻo 
Chiêm bao lẩn quất suốt canh trường. 



GỬI HƯƠNG CHO GIÓ 
Bài Họa Y Nguyên. 


Người hỏi han hoa cảnh đoạn trường 
Hồn như thấm đậm nước sông Tương 
Ân tình hé nhụy chờ mưa móc 
Tơ liễu buông mành chắn tuyết sương 
Luyến tiếc tri âm sao chửa đến 
Ai hoài tâm sự mãi còn vương 
Ngại ngùng đêm vắng QUỲNH e ấp 
Gửi gió cho đời thoảng chút HƯƠNG. 



QUỲNH HOA 
Bài Họa Quỳnh Hương. 


QUỲNH hoa một đóa ngạt ngào HƯƠNG 
E ấp môi cười thẹn mắt vương 
Mặc khách rượu tao vào cõi điệp 
Thi nhân trà đậm giữa đêm sương 
Trần gian mấy kẻ mơ tình ảo 
Nhân thế bao người đắm mộng tương 
Tỉnh giấc mùi thơm còn lãng đãng 
Phù sinh một kiếp chỉ đêm trường.




HOA TRĂNG
Bài Họa Hàn Giang


Gió thoảng đâu về ngan ngát hương
Canh dài thao thức dạ sầu vương
Bút nghiên khắc khoải trời mây khói
Trang giấy bàng hoàng cảnh lệ sương
Chén rượu chia ly đau bến Ngự 
Câu thơ tiễn biệt xót sông Tương
Hoa Trăng hé nở tình vi diệu
Tỏa bóng lung linh mấy dặm trường