Cõi
Mộng
Tam quỳnh đó, vườn
hồng đây
Chiều thăm cảnh cũ,
về đâu vô thường
Còn chi nửa chặng
cuối đường
Mưa rưng rưng đổ,
thương thương
nỗi niềm
Thoáng vừa thục nữ
hồn nhiên
Mang mang tình mộng, ôm nghiêng
gối nồng
Nay đâu biệt thự màu
hồng ?
Mình ta quạnh quẽ
chạnh lòng đứng trông
Hồn hoang lạc bước
vào không
Có đâu nước ngược,
dòng sông đổi nguồn
Một thời Đà Nẵng
vấn vương
Vườn xưa thay lá, bên
đường mình ai ?
Vương Quỳnh
|